Trong phiên xử Tướng Phan Văn Vĩnh, cựu Tổng cục trưởng Tổng cục Cảnh sát và Tướng Nguyễn Thanh Hóa, cựu Cục trưởng Cục Cảnh sát Phòng chống tội phạm sử dụng công nghệ cao cùng 90 đồng phạm trong vụ án đánh bạc với quy mô lớn trên Internet, tòa án tỉnh Phú Thọ đã sai phạm một cách cố ý khi miễn trách nhiệm hình sự cho Nguyễn Văn Dương và Lưu Thị Hồng về hành vi đưa hối lộ, sự miễn trừ này được tòa gọi là chính sách khoan hồng của Pháp luật.
Theo cáo trạng của VKSND tỉnh Phú Thọ, Nguyễn Văn Dương khai do được Phan Văn Vĩnh và Nguyễn Thanh Hóa tạo điều kiện cho việc tổ chức đánh bạc trên mạng Internet nên khi có được nguồn tiền từ việc vận hành tổ chức đánh bạc, Dương đã đưa cho Phan Văn Vĩnh 27 tỷ đồng, 01 đồng hồ Rolex trị giá 7000 USD, 1.750.000 USD. Dương cũng đưa cho Cục Cảnh sát phòng chống tội phạm công nghệ cao (C50) 700 triệu đồng, 01 bộ phần mềm diệt virus trị giá 30.000 USD và cho bản thân Nguyễn Thanh Hóa, cựu Cục trưởng C50, 22 tỷ đồng.
Tại cơ quan điều tra, Phan Văn Vĩnh thừa nhận những hành vi vi phạm pháp luật của ông ta khi chỉ đạo, tạo điều kiện thuận lợi cho Nguyễn Văn Dương và đồng phạm thực hiện hành vi tổ chức đánh bạc.
Bị cáo Lưu Thị Hồng có hành vi đưa hối lộ ít hơn nhiều so với Nguyễn Văn Dương. Bà Hồng tặng 600 triệu đồng tiền tiêu Tết cho C50, người nhận là ông Võ Tuấn Dũng - nguyên Trưởng phòng nghiên cứu, xây dựng các thủ tục thành lập Cty bình phong. Lưu Thị Hồng đã chủ động khai báo việc này tại Cơ quan điều tra.
Tuy nhiên Hội đồng xét xử cùng đồng ý không truy cứu hình sự hành vi đưa hối lộ của Nguyễn Văn Dương và Lưu Thị Hồng tòa cũng không cho biết dựa vào quy định nào của Bộ luật Hình sự để miễn trách nhiệm hình sự cho Nguyễn Văn Dương, chỉ nói chung chung là chính sách khoan hồng.
Theo quy định tại Điều 29 Bộ Luật hình sự, căn cứ để miễn trách nhiệm hình sự như sau:
1. Người phạm tội được miễn trách nhiệm hình sự khi có một trong những căn cứ sau đây:
a) Khi tiến hành điều tra, truy tố hoặc xét xử, do có sự thay đổi chính sách, pháp luật làm cho hành vi phạm tội không còn nguy hiểm cho xã hội nữa;
b) Khi có quyết định đại xá.
2. Người phạm tội có thể được miễn trách nhiệm hình sự khi có một trong các căn cứ sau đây:
a) Khi tiến hành điều tra, truy tố, xét xử do chuyển biến của tình hình mà người phạm tội không còn nguy hiểm cho xã hội nữa;
b) Khi tiến hành điều tra, truy tố, xét xử, người phạm tội mắc bệnh hiểm nghèo dẫn đến không còn khả năng gây nguy hiểm cho xã hội nữa;
c) Trước khi hành vi phạm tội bị phát giác, người phạm tội tự thú, khai rõ sự việc, góp phần có hiệu quả vào việc phát hiện và điều tra tội phạm, cố gắng hạn chế đến mức thấp nhất hậu quả của tội phạm và lập công lớn hoặc có cống hiến đặc biệt, được Nhà nước và xã hội thừa nhận.
Nguyễn Văn Dương và Lưu Thị Hồng không có bất cứ điều kiện phù hợp nào trong tất cả các khoản trên để miễn trách nhiệm hình sự cho hành vi của hai người. Số tiền mà Nguyễn Văn Dương chia cho Tướng Vĩnh và Tướng Hóa rõ ràng là hành vi cực kỳ nguy hiểm, nó nuôi dưỡng đường dây đánh bạc trên quy mô lớn và hành vi này đã chứng tỏ tổ chức đường dây là một vòng tròn khép kín, ăn đều chia đủ và tất cả các bên đều có lợi.
Bà Hồng được miễn trừ chẳng qua là ăn theo ông Dương, một con cá lớn hơn, nếu không miễn trừ cho bà thì tòa không biết ăn nói thế nào trước dư luận.
Nguyễn Văn Dương không những đưa hối lộ đúng nghĩa của động từ này mà qua số tiền đưa ra cho thấy mức độ lợi lộc của chính can phạm vượt nhiều lần so với số tiền hối lộ trong thời gian tổ chức đánh bạc. Số tiền này nếu không tính vào hành vi hối lộ thì tội “Lợi dụng chức vụ quyền hạn trong khi thi hành công vụ”của Tướng Vĩnh sẽ giảm thiểu tối đa.
Miễn trừ trách nhiệm hình sự cho hành vi đưa hối lộ của Nguyễn Văn Dương cũng lượt bớt đi yếu tố phạm tội của ông Phan Văn Vĩnh và Nguyễn Thanh Hóa trong việc tổ chức đánh bạc với quy mô lớn vì họ không nhận hối lộ để đường dây đánh bạc vận hành. Các tội danh “Sử dụng mạng internet thực hiện hành vi chiếm đoạt tài sản”, “Tổ chức đánh bạc”, “Đánh bạc”, “Mua bán trái phép hóa đơn”và “Rửa tiền” sẽ đổ lên đầu Nguyễn Văn Dương và 90 bị cáo khác vì Dương đã khai trước cơ quan điều tra rằng “do được Phan Văn Vĩnh và Nguyễn Thanh Hóa tạo điều kiện cho việc tổ chức đánh bạc trực tuyến trên mạng Internet” nên trả ơn bằng số tiền nói trên.
Vậy thì hai ông tướng này chỉ vướng vào tội “Lợi dụng chức vụ quyền hạn trong khi thi hành công vụ” khi bao che tổ chức đánh bạc mà không có trách nhiệm trực tiếp trong việc tổ chức đánh bạc với quy mô cực lớn trên Internet. Những tội danh này khi đã được rút ra khỏi hồ sơ của hai can phạm thì hình phạt giảm xuống rất nhiều nếu không muốn nói là nếu phù phép thêm tòa có khả năng kêu án mỗi người 2 năm tù giam là cùng.
Ông Nguyễn Văn Dương là ai mà được hưởng chính sách khoan hồng “đột xuất” như vậy?
Xin thưa ông là thái tử đảng, là phò mã của một yên hùng trong Đảng, ông là con rể của nguyên Ủy viên Bộ Chính trị, Bí thư Thành ủy Hà Nội Phạm Quang Nghị. Tòa dựa trên cái tên này để khoan hồng phải chăng có áp lực nào đó từ Phạm Quang Nghị?
Dù có dựa vào hay không thì tòa án tỉnh Phú Thọ đã ký lệnh tống giam công lý bằng cách áp dụng sai lệch có chủ đích việc miễn trừ trách nhiệm hình sự cho Nguyễn Văn Dương.
Tòa án nước CHXHCN Việt Nam một lần nữa cho thấy sự tùy tiện đã vượt quá giới hạn. Tâm lý đã là thẩm phán thì quyết định khoan hồng không thể bị lên án vì đó là chính sách nhân đạo của Đảng, chứ không phải của pháp luật, bởi trong mắt của bất cứ thẩm phán nào chữ “Đảng” luôn luôn xuất hiện trước rất lâu hai chữ “Pháp luật” mà họ đang có bổn phận thi hành.